Trang 1 Trang 2 Trang 3 Trang 4 Trang 5
Vụ Án li kỳ
Theo tin đã đưa, ngày hôm nay mùng 9 tháng 9 năm 2011, trên đường phố Hà Nội xảy ra một vụ án rất là nghiêm trọng. Nạn nhân là một thằng ăn xin bị giật mất một cái dây chuyền vàng ...bởi thằng cụt tay ngồi trên một chiếc xe đạp do một thằng cụt chân đèo. Bên kia đường có một thằng mù nhìn thấy, kể cho thằng điếc nghe, thằng điếc bảo thằng câm gọi điện thoại cho Công An, đến giờ vẫn chưa bắt đc
thủ phạm
Tao cũng đâu có sướng gì
Hai người tâm thần đèo nhau trên xe đạp lên dốc cầu, người sau phân công :
- Mầy cầm lái nhé, tao ngồi sau đạp cho có thế
- OK Sau hơn 1 giờ hì hụt, cuối cùng cũng lên đến giữa cầu, người sau thở đứt quảng :
- Ngồi ở đằng sau nãy giờ đạp mệt chết mẹ mới lên.
- Tao ngồi trước cầm lái cũng đâu có sướng gì, bóp thắng mệt thấy bà luôn...
Định nghĩa chết
Chết trong chùa gọi là Tự Tử,bị cảm mà chết gọi là Cảm Tử, chết 1 cách lãng xẹt gọi là Lãng Tử, chết mà bị điện giật gọi là Điện Tử,cha chết gọi là Phụ Tử, mẹ chết gọi là Mẫu Tử, em chết gọi là Đệ Tử, vợ chết gọi là Thê Tử,thầy chùa chết gọi là Sư Tử, học trò chết gọi là Sĩ Tử, quân lính chết gọi là Quân Tử, bị đánh bầm dập chết gọi là Nhừ Tử, chết mà bị chặt ra nhiều khúc gọi là Thái Tử, già quá mà chết gọi là Lão Tử, ăn bánh bao nhiều quá mà chết gọi là Bao tử....
Trong giờ giảng văn ở trường Đại học Tổng hợp, giáo sư hỏi nữ sinh viên A:
- Chị hãy cho nhận xét về nhân vật Từ Hải trong truyện Kiều của Nguyễn Du?
- Thưa giáo sư. Nữ sinh viên A trả lời
- Từ Hải là một thương binh ạ!
- Sao lại thế? - Giáo sư ngạc nhiên hỏi.
- Dạ thưa... chả là Nguyễn Du viết về Từ Hải: "Một tay gầy dựng cơ đồ..."!
Tiết văn, cô giáo đang ôn tập cho cả lớp về từ đồng nghĩa.
Cô: Các em cho cô biết từ "bàn ủi" còn gọi là gì nào ?
Học sinh: Thưa cô "bàn là" ạ !
Cô: Tốt lắm, chữ "là" cũng có nghĩa là "ủi", chẳng hạn : "Tôi là quần áo" nghĩa là "Tôi ủi quần áo". Bây giờ em nào cho cô ví dụ khác.
Một học sinh nhanh nhẩu giơ tay và trả lời:
- Thưa cô "Mẹ em là bác sĩ" nghĩa là "Mẹ em ủi bác sĩ".
Cô: ? ! ?
Tí đi học về hỏi bố là bộ đội nghỉ phép
Tí: Bố ơi có phải bộ đội là người dũng cảm nhất không?
Bố: đúng rồi con ạ
Tí: Vậy sáng mai đi họp phụ huynh cho con nhé. Chiều nay trên lớp cô gọi con lại bảo: "Người đi họp phụ huynh cho em ngày mai phải là người dũng cảm mới dám nghe sự thật về em đấy"
Bố: ???
Một sinh viên kiến trúc đi thi vấn đáp. Thầy giáo hỏi tất cả các câu hỏi dễ nhất rồi mà anh ta vẫn không trả lời được.
Thôi thì dù sao cũng là trò mình, thầy hỏi nốt câu cuối:
- Thế theo cậu thì trong phòng này có bao nhiêu cái bóng đèn?
Trò ngẩng đầu lên đếm, không thiếu cái nào:
- Thưa thầy, có 4 cái!
Thầy lắc đầu rút từ trong cặp ra một cái bóng đèn và nói:
- Cậu đếm thiếu, thôi hẹn gặp lại ngày thi lại nhé!
Ðến kỳ thi lại, cũng chẳng khá hơn lần trước, sinh viên kiến trúc nọ vẫn tịt ngòi trước tất cả các câu hỏi. Thầy đành chiếu cố câu hỏi như cũ:
- Thế theo cậu thì trong phòng này có bao nhiêu cái bóng đèn?
Lần này, quả thật anh chàng rất tự tin trả lời ngay:
- Thưa thầy, có 5 cái bóng đèn!
Vị giáo sư lắc đầu:
- Cậu lại đếm sai, hôm nay tôi không mang cái nào cả nên chỉ có 4 cái thôi!
Sinh viên nọ đáp ngay:
- Nhưng mà em mang! (vừa nói vừa rút ra trong túi quần 1 cái bóng đèn).
Chuyện kể về một anh sinh viên người Hung sang Việt Nam làm nghiên cưú sinh môn tiếng Việt.
Cuối đợt nghiên cứu trường ÐHQG Hà Nội tổ chức một kì thi gọi là kiểm tra trình độ của từng nghiên cứu sinh. Ðề văn ra như sau:
"Anh (chị) hãy giải thích câu ca dao:
Gió đưa cành trúc la đà
Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương."
Ðọc xong đề, anh chàng sinh viên khoái trí lắm vì nghĩ rằng không có gì là khó, nhất là khi anh có mang theo cả từ điển. Sau một hồi tra cứu chảy nước mắt, xem ra anh ta đã tường tận nhiều điều:
"Gió đưa (được) cành trúc" thì ắt hẳn phải là gió to, ý hẳn là có bão.
Với từ "la" anh phân vân giữa hai cách hiểu:
+ "la" là sự kết hợp giữ lừa và ngựa.
+ "la" anh đoán rằng đề đã in sai, phải là lao mới đúng. Và anh đã chọn cách hiểu này.
"Ðà" là thanh tà vẹt để tàu có thể chuyển động trên đó.
"Thiên mụ" : đàn bà trời - ý hẳn là vợ trời.|
" Thọ" : nhiều lần (lâu)
Và cuối cùng anh ta đã cho ra đời một sản phẩm bất hủ:
“Trời nổi cơn bão lớn
Lao xuống tà vẹt đường
Vợ trời đánh một tiếng chuông
Canh gà húp vội, hóc xương mấy lần”
(Sưu Tầm)